Cáo về thăm Hà Nội
Hôm nay tôi lên Hà Nội mọi người ạ. Tôi gọi thằng bạn ra đón. Đúng lúc tôi xuống xe thì mưa. Nhưng tôi không ngờ được nó ngố đến thế mọi người ạ, trời thì đang mùa mưa, nó không mang áo mưa báo hại tôi phải đi tận gần 1km để mua 2 cái áo mưa. Tôi cứ men theo mái hiên các nhà nên ơn trời không bị ướt.
Chúng tôi đi ăn bún đậu ở Ao Sen. Trời mưa vậy mà đứa bạn tôi ngu không thể tả, nó cứ hiên ngang đi ngoài đường, đi đúng luật mới điêu chứ. Tôi xúi mãi nó với táp ra phía dưới đường trên cao để tránh mưa. Đến bưu điện Hà Đông, nó mải nói chuyện với tôi nên không để ý cứ thế vượt đèn đỏ, tôi thề, tôi biết có đèn đỏ nhưng tôi méo nhắc. Mưa gió luật giao thông cũng chỉ là con tép ^^. Cuối cùng thì chúng tôi cũng mò được tới quán bún đậu ở Ao Sen.
Mưa cũng nặng hạt, sấm chớp thỉnh thoảng vẽ vài nét nguệch ngoạc lên trời. Tôi chỉ tưởng tượng thế thôi. Chứ tôi ngồi trong nhà có ngó ra ngoài đâu mà biết. Chả hiểu chủ quán có thù gì tôi không mà tôi gọi bún đậu không ổng lại cho tôi 4 cái xúc xích, một đống chả.
Tôi lại phải san cho nó cái lũ thịt ấy. Thề mặc dù tôi không thích ăn nhưng tôi chả san cho nó. Đang ăn và chém gió thì nàng gấu của nó đến. Chúng nó bựa cả đôi mọi người ạ. Cứ một đứa tung một đứa hứng này nọ. Nhưng như thế có là gì, chúng nó thua hết đứa mặt dầy ngồi đó. Mặc chúng nó tung hứng chị Cáo, bạn Cáo, mụ Cáo này nọ. Ăn xong tôi méo trả tiền. Ít gì cũng là tôi lên chơi và chúng nó là chủ nhà cơ mà. Chả mấy khi mưa gió được đón tôi và mời tôi ăn cơ mà.
Ăn xong, chúng nó dắt díu nhau về còn tôi thì ở lại chuồn vào quán cafe gần đấy và bắt đầu cho chương trình ăn chơi ở hiệp tiếp theo. Trong lúc ngồi chờ, tôi viết những dòng này để sau này cứ một năm Face lại nhắc một lần. Hihi. Cho có tý kỷ niệm.
Đây là bài viết của Cáo. Tôi xin phép đăng lên cho dễ đọc và lưu giữ kỷ niệm. Tôi có đính kèm ảnh chụp của bài viết trên giấy lau ở quán cafe
hú hú
Trả lờiXóa